Nhãn hiệu chưa đăng ký…nhưng Thương hiệu đã nổi tiếng rồi!

Những tháng cuối năm của Hà Nội dường như không khí trở lên nhộn nhịp hơn, đường phố đông đúc, những biển hiệu, đèn lồng, băng zôn phủ kín khắp các con phố.

Người người nhà nhà rộn ràng mua sắm cho nhà  mình  những  vật  dụng  đón  tết  trang hoàng  nhất,  những đôi nam nữ yêu nhau thì tranh thủ “hẹn hò” để “Ra giêng anh sẽ cưới em”, còn các chiến sĩ Bộ đội đang canh giữ nơi biển đảo thiêng liêng của Tổ Quốc kia cũng thường  xuyên đón  đợi  những  tin tức để trở về đón xuân bên gia đình yêu thương. Tôi cứ suy nghĩ miên man và bước dài trên vỉa hè, bỗng…tùng…tùng…tùng, một đàn chim non chạy ùa ra từ cổng trường, tôi bất giác nhìn lên: “Trường THPT Trần Nhân Tông”, những nữ sinh và nam sinh với khuôn mặt ngây thơ, hồ hởi vì đã tan học, chúng rủ rỉ vào tai nhau: “Đi ăn Bánh mì nem khoai đi chúng mày?”.

Là một cựu sinh viên đã từng học tập và làm việc tại Hà Nội một khoảng thời gian dù không quá dài nhưng cũng không thể gọi là quá ngắn, cái thời sinh viên nô đùa, tung tăng, cứ đến cuối tuần là lại rủ nhau tụ tập cho nên từng ngóc ngách của Hà Nội, từng món ăn, đặc sản thì đâu cũng biết, nhưng khi nghe mấy cô cậu tuổi teen bảo nhau đi ăn bánh mì nem khoai thì bỗng nhiên tôi chột dạ, “Món này nghe tên lạ quá, cũng không biết đây là món bánh mì thông thường hay có gì đó đặc biệt? mà các cô cậu ấy vừa tan trường đã muốn đi ăn ngay, chứ không phải là về ăn cơm mẹ nấu?” Lẽ nào đó là một thương hiệu….

Tôi tò mò vội rảo bước, theo chân các cô cậu đến thưởng thức cái gọi là “bánh mì nem khoai”xem nó như thế nào?Tôi đi vào một  ngõ nhỏ, có tên là ngõ 28/phố Hương Viên, phường  Đồng  Nhân, quận  Hai Bà  Trưng, ôi chao! Sao có tới nhiều quán bánh bánh mì nem khoai như thế này?.Tôi cũng có một khoảng thời gian được tiếp cận và nghiên cứu về “Thương hiệu”, tôi nghĩ rằng nếu  bọn  trẻ  đã  nói  thế  thì  ắt  đó  đã  trở  thành  một thương hiệu quen thuộc và  sẽ có một người hoặc một gia đình “đầu tiên” sáng tạo ra món này, để rồi làm nên thương hiệu cho cả một khu phố, tuy khu phố này nằm trong một cái ngõ nhỏ nhưng có tới hàng trăm “hot girl, hot boy” ghé thăm.

Với suy nghĩ như vậy, tôi quyết định sẽ làm một cuộc phỏng vấn nho nhỏ với giới teen:

-“Chào em, em là học sinh trường THPT phải không?em có hay thường xuyên ghé qua ngõ 28 này ăn bánh mì không?”

-Chúng nhanh nhảu trả lời: “Thưa chị, em là học sinh lớp 10, 1 tuần có 6 ngày học thôi nhưng em phải đến đây ăn bánh mì tới 7 ngày, em ăn bánh mì ở đây từ hồi em còn bé tí, đến bây giờ thì lớn đùng rồi”

-Tôi lại hài hước đùa chúng: “Ôi, thế thì cơm mẹ nấu ế hết à?”

-Chúng cười ngả nghiêng nói: “Mẹ em còn ăn bánh mì nem khoai suốt nữa là em.”

Tôi bỗng toát ra một suy nghĩ là, cứ tưởng món này chỉ có giới teen ăn, hóa ra là cả các bậc phụ huynh cũng thích “thưởng thức” nó cơ đấy.

-Vậy, chị hỏi em một câu cuối nhé: “ở đây có nhiều hàng bán bánh mì như thế, vậy theo cá nhân em, em thấy quán bánh mì nem khoai nào là ngon nhất và đặc biệt nhất!”

– “Chị cứ nhìn quán nào đông nhất là quán ấy ngon nhất thôi, thôi em chào chị em vào ăn đây không bạn em nó đợi lâu..hì hì…”

Vậy là một cuộc phỏng vấn ngắn đã xong, phần nào đã giái đáp thắc mắc cho tôi, nhưng các cụ đã nói: “Không vào hang hùm sao bắt được cọp” cho nên tôi sẽ chọn quán đông nhất trước tiên, ngoài việc ăn thử món bánh mì độc đáo này, đồng thời tôi muốn biết có phải đây chỉ là thương hiệu “hữu danh vô thực” hay không?

Bước vào quán, tôi đưa mắt lên nhìn thấy số nhà 6, và đọc trên tấm biển treo hơi cao có dòng chữ “Bánh mì nem khoai Cô Ngà”,  à tôi hiểu là chủ quán là người tên Cô Ngà, 11h30 trưa mà sao đông đến thế, cứ tưởng giờ này là quán phải được rảnh rỗi ngồi nghỉ vì học sinh về nhà chứ ,tôi đảo mắt đếm qua, phải có tới 35-40 người ngồi chật kín, chưa kể còn xếp hàng bên ngoài để mua về nhà. Tôi thấy có một cô ngoại chừng ngoài 30 tuổi và một chú cũng ngoài chừng 40 tuổi, 2 người mỗi người một việc để thay nhau làm, Cô thì đứng làm bánh, chú thì sắp chỗ và chuyển cho khách.

Vào trong nhà, tôi cũng nhanh chân kiếm cho mình một cái ghế, giống các bạn ấy, tôi cũng gọi rõ to: “Cho cháu một cái bánh mì nem khoai cô nhé!”. Sau một hồi đợi chờ, những 15 phút sau tôi mới được Cô bán bánh đưa bánh mì cho ăn, vì đến sau nên phải xếp hàng lần lượt,ai đến trước sẽ được cô làm bánh cho trước. Cầm bánh trên tay, tôi háo hức kéo ra xem bên trong nhân có gì mà lại gọi là nem khoai, tôi thấy có rau này, có nem và có khoai, nhưng thế thôi chưa đủ còn có mấy cái thứ màu mè mà không biết đó là gì, ăn hết nó bụng tôi no căng, phải bằng ăn mấy bát cơm ở nhà mẹ nấu, tôi thầm nghĩ: bánh này mai vẫn ăn được tiếp, không hề chán tẹo nào. Tôi vừa ngồi ngâm nga vừa ngồi quan sát, bỗng thấy một cô chừng 30 tuổi, đi xe tay ga dừng vào quán bảo: “cho em như mọi hôm nhé!” Cô bán hàng cứ theo đó để làm bánh và đưa cho cô ấy, rồi Cô Ngà quay ra nói, “cô này là giáo viên trường THCS gần đây, cả nhà bị nghiện món bánh mì nhà Cô, nên ngày nào cô ấy đi làm về cũng rẽ vào mua về”. Lẽ nào đây thực sự là một thương hiệu với mọi lứa tuổi, chứ không nhất thiết chỉ có giới teen?

Hình  ảnh  của  Bánh  mì  nem khoai

Khoảng 5 phút sau, có một bà cụ tay chống gậy, tóc bạc phơ đến, rồi bảo: “Cô cho tôi 2 cái bánh mì, một nem khoai, một nem ngô”, làm bánh xong cô bán bánh chuyển cho bà và chỉ lấy bà mức giá thấp hơn giá bán thông thường, rồi Cô nói, hầu như ngày nào bà cũng qua đây mua về ăn, giờ thì tôi đã hiểu thế nào gọi là bị “nghiện” rồi.

Sau đấy, tôi cũng lân la hỏi chuyện Cô Chú bán bánh,tôi nói, “cháu đi vào ngõ này thấy nhiều nhà bán bánh mì nem khoai quá, nên không biết phải vào nhà nào”, Chú bán bánh thấy tôi tò mò nên cũng tâm sự rất chân thật, Chú bảo “quán bánh mì của Chú làm đến bây giờ là được  hơn 11 năm rồi, hồi đấy nghĩ mình nên kinh doanh một sản phẩm hay dịch vụ nào đó vì nhân tiện có vị trí nhà thuận lợi, thế rồi cô mới thử  rán khoai tây để bán và bọn trẻ con chúng cứ truyền tai nhau nên đến ăn rất đông,rồi nghĩ ra ý tưởng kết hợp chúng cho vào bánh mì, ban đầu  cho cả nhà làm “chuột bạch” thí nghiệm, cuối cùng cũng thành công. Tôi cũng hỏi chú luôn về tình hình khách ăn trong ngày có đông không, chú bảo là ngày nào cũng đông hết, kể cả chủ nhật chúng nghỉ học nhưng vẫn ra ăn, đồng thời có những đứa không có thời gian đến thì chúng gọi đặt qua điện thoại, rồi mọi tầng lớp, mọi thế hệ cứ theo đó mà tăng lên, bất kể là người già hay trẻ con, học sinh hay giáo viên, thậm chí còn có nhiều diễn viên, ca sĩ nổi tiếng đến ăn .Tôi hỏi chú giá bán ra sao, chú bảo tùy từng loại nhưng thông thường bánh mì nem khoai 20k/ 1 cái, giá cũng hợp lý mà ăn no. Thấy tôi và Chú nói chuyện, Cô cũng quay lại và kể với tôi một kỷ niệm nhớ mãi trong 11 năm làm nghề bán bánh, đó là việc cách đây 2 năm, vào dịp thi Đại Học đợt 1, có 2 bố con đưa nhau lên Hà Nội, do 2 bố con lễ mễ xách balo đi tìm quán để ăn trưa, thấy quán Cô đứng xếp hàng mua bánh bên ngoài đông, ông bố liền vào hỏi ở đây có bán cơm không, Cô bảo quán cô chỉ bán bánh mì nem khoai thôi, thấy lạ ông bố hỏi luôn là ăn bánh mì có no không với bao nhiêu một cái? Cô nói là 20k/1 chỉ sợ Bác không ăn hết, ông bố nghe không rõ tưởng 12k/1 cái nên đồng ý ăn, gọi luôn 2 cái bố một cái con một cái, lúc Cô đưa bánh cho, ông bố liền dở ra xem nói luôn một câu: “Ôí zời ơi, tưởng khoai gì, khoai tây à, nhà tôi để đầy một gầm giường, năm nào chả trồng.” Cô bảo Bác cứ ăn đi xem khoai tây nhà em với khoai tây nhà Bác có khác gì nhau không?Ông bố ăn nhoằng một cái hết bánh, trong lúc đợi con ăn xong, ông bố bảo “ừ, bánh này ăn ngon thật không giống khoai tây nhà tôi”, . العب روليت Lúc ra trả tiền, Cô nói 2 bánh 40k, ông bố giật thót mình bảo đắt thế, sao bảo 12k/1 cái, sau khi nghe giải thích, ông bố trả tiền với vẻ mặt khó chịu và giận dỗi, nhưng có ai ngờ là đến chiều khi đứa con lại đi thi về, ông bố lại đưa con vào đấy ăn tiếp bữa tối luôn, hỏi ra mới biết Ông đi tìm quán cơm ăn, nhưng suất thường nhất cũng 25k mà ăn được lèo phèo vào miếng,không đủ no, nên ông quay về mua bánh mì rẻ hơn mà lại ngon và no hơn. Thế đấy, Thương hiệu này cũng góp phần để “Tiếp sức mùa thi”.

Mới nói đến chất lượng và giá cả bánh, còn chưa nói đến khâu phục vụ khách, Cô Chú bán bánh tuổi cũng chừng chừng rồi nhưng có lẽ do môi trường hàng ngày tiếp xúc với giới trẻ nhiều quá, nên đâm ra cách giao tiếp cũng được “trẻ hóa”, Cô Chú vui tính, thái độ rất niềm nở, đôi lúc còn tếu táo và “chém gió” còn hơn  giới teen, đồng thời trong cái khoản làm bánh cũng ưu ái cho đầy đặn, mặc dù người ra người vào đông đúc như thế nhưng nhà cửa vẫn rất khang trang, sạch sẽ, đồng thời đồ ăn cũng được làm rất bảo đảm…

 

Hình ảnh khách hàng đông đúc

Rõ ràng Thương hiệu bánh mì này đã được nhiều người biết đến, tạo thành một món ăn độc và lạ, tôi nhớ đã từng có một số bài báo viết về món ăn này, như báo Kenh14.vn, báo Vnexpress, Zing.vn…nhưng khi tôi hỏi Chú là Chú đã đăng ký nhãn hiệu cho món Bánh mì nem khoai của mình chưa? thì Chú nói đã có nghe đứa cháu nhắc đến chuyện này nhưng vì bận quá với bị nhiều nhà “bắt chước” rồi nên cũng ái ngại và chần chừ. Tôi có dò hỏi thông  tin của một số người dân, họ nói mỗi một năm, số hàng bán bánh mì quanh đây lại đông lên, nhiều nhà bán không ngon nên dần cũng đóng cửa, chỉ có nhà Vĩnh Ngà là bán lâu nhất và vẫn giữ được bí quyết.

Sau khi nghe tôi giải thích và hướng dẫn, Cô Chú đã phần nào hiểu được vai trò của việc đăng ký nhãn hiệu và cách thức thực hiện ra sao, Cô Chú đã quyết định sẽ tiền hành đăng ký nhãn hiệu để bảo hộ cho sản phẩm/ dịch vụ của gia đình mà bao năm gây dựng, phát triển, đơn giản vì mình đã có thương hiệu rồi, mọi người đã biết đến và ghi nhận nó vào sâu trong trí nhớ, cứ nghe thấy tên Cô Ngà là bọn trẻ sẽ biết ngay à Cô Ngà bán bánh mì nem khoai đấy mà. Để giữ được lượng khách hàng đến bây giờ là rất khó rồi, nhưng cứ mỗi ngày lại có một quán mới cũng là bánh mì nem khoai Cô Ngọc, Cô Nga gì đó thì đương nhiên mình cũng sẽ bị mất cái gọi là “Thương Hiệu”, nên câu hỏi đặt ra là phải bảo vệ nó bằng cách nào đây?. Liệu tiến hành Đăng ký nhãn hiệu có phải là câu trả lời?

Trả tiền cho Cô Chú xong, khi bước ra khỏi quán bánh mì nem khoai Cô Ngà ấy, tôi cứ suy nghĩ vẩn vơ rằng chắc hẳn sẽ còn rất nhiều quán ăn, cửa hàng như nhà Cô Ngà đây đã tự gây dựng, sáng tạo ra và trở lên quen thuộc trong mắt người tiêu dùng nhưng chưa biết cách để bảo vệ thành quả đó? Nó xứng đáng là một trong những thương hiệu bánh mì nổi tiếng của Hà Nội những năm đổi mới, phát triển, gắn bó với  tuổi thơ của thế hệ 9x, 10x và còn lâu hơn nữa…. العاب بلاك جاك

Rate this post
Rate this post
Liên hệ với bảo hộ thương hiệu để được tư vấn soạn thảo hồ sơ

Liên hệ

  • Đỗ Bá Thích
  • 0914195266
  • 0914195266

    Các bài viết liên quan
    Nhãn hiệu: Nên “Sợ mất hơn lo được”

    Nhãn hiệu: Nên “Sợ mất hơn lo được”

    Tính ra, Việt Nam là một quốc gia yên bình trên thế giới. Trong bài viết sau, ASLAW sẽ đưa ra một góc nhìn mới về nhãn hiệu tại Việt Nam: “Sợ mất hơn lo được” Người ta thích tới […]

    Những yếu tố quyết định trong cuộc chiến thương hiệu

    Những yếu tố quyết định trong cuộc chiến thương hiệu

    Thương hiệu, nói trắng ra chính là nhãn hiệu đã được “tôi luyện” qua thời gian và đi vào lòng người sử dụng. Hay nói cách khác, đó chính là danh tiếng của công ty, bộ mặt của công ty. […]

    Đăng ký nhãn hiệu – Suy nghĩ của người thành công

    Đăng ký nhãn hiệu – Suy nghĩ của người thành công

    Người thành công trong kinh doanh, không phải chỉ vì họ giỏi hay có sẵn “nhà cao cửa rộng” mà thực chất, quan trọng nhất chính là cách nghĩ của họ. Người thành công luôn chú ý đến những điều […]

    Căn cứ xác định hành vi vi phạm quyền sở hữu trí tuệ

    Căn cứ xác định hành vi vi phạm quyền sở hữu trí tuệ

    Sở hữu trí tuệ là một vấn đề trong những năm gần đây đang được rất nhiều người quan tâm và ngày càng phát triển. Vì vậy, một điều không thể tránh khỏi đó là các tranh chấp về sở […]

    Giải quyết tranh chấp trong sở hữu trí tuệ

    Giải quyết tranh chấp trong sở hữu trí tuệ

    Sở hữu trí tuệ là một vấn đề trong những năm gần đây đang được rất nhiều người quan tâm và ngày càng phát triển. Vì vậy, một điều không thể tránh khỏi đó là các tranh chấp về sở […]

    Facebook của chúng tôi